Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Nếu xét lại cho kỹ, chính
lãnh đạo VN sai lầm mới đưa tới việc Đặng Tiểu Bình đánh Việt Nam.
Để có một cái nhìn khách quan, thử đặt Obama (hay một lãnh
đạo của nước Tây phương nào đó) vào vị trí Đặng Tiểu Bình. Đặt các vấn đề như sau :
-
VN ra chính sách tập trung người Hoa, từ nam ra
bắc, tịch thu toàn bộ gia sản của những người này, sau đó bắt họ « hồi
tịch » (trong đó nhiều người sinh ra và lớn lên ở VN từ nhiều đời, không
biết nói tiếng Hoa), buộc họ rời khỏi VN với hai bàn tay trắng. Trên cương vị lãnh
đạo TQ, Obama sẽ làm gì ?
-
Theo các tài liệu của CIA vừa bạch hóa gần đây,
VN đã có hành vi lấn đất của TQ (chứ không phải ngược lại), diện tích khoảng 60
km². Nếu dữ kiện này là thật, Obama sẽ phải làm gì để bảo toàn lãnh thổ của TQ ?
-
Lãnh đạo VN từ năm 1958 đã nhìn nhận hai quần
đảo HS và TS là của TQ, trước là để đền ơn các viện trợ của TQ cho cuộc chiến
chống Pháp, sau là trả nợ các viện trợ cho cuộc chiến chống Mỹ. Bây giờ VN dựa
vào Liên Xô, một thế lực thù nghịch khác của TQ, để chống lại TQ rồi tuyên bố
ngược lại HS và TS là của VN. Thái độ của Obama sẽ ra sao ?
Chắc chắn Obama (hay ai đó) sẽ làm không khác Đặng Tiểu Bình.
Vấn đề « nạn kiều » là lý do quan trọng để họ Đặng
hạ quyết tâm « dạy VN một bài học ». Hãy thử làm tương tự với một
người Mỹ, xem thái độ của lãnh đạo và dân nước này ra sao ? Thế giới văn
minh không ai làm theo lối « man rợ » như lãnh đạo CSVN đã làm. Điều
nên biết, theo công pháp quốc tế, một quốc gia có quyền can thiệp vào nội bộ
quốc gia khác để bảo vệ kiều dân của mình.
Về vấn đề lãnh thổ, Bị Vong Lục của VN công bố năm 1979 tố
cáo TQ chiếm đất của VN. Các chi tiết trong đó một số không thể kiểm chứng, một
vài điểm thì đúng nhưng cũng có vài điểm sai. Nhiều tài liệu (như của CIA) cho
thấy phía VN chiếm đất của TQ (vì phía VN không chấp nhận công ước Pháp-Thanh
về biên giới 1885-1897). Nếu việc VN lấn đất có thật, thì chính VN đã tạo ra lý
do để TQ đánh VN. TQ gọi việc đánh VN là cuộc chiến tự vệ (phản công tự vệ
chiến). (Thử suy nghĩ, nếu nhà nước Mể không tôn trọng hiệp ước nhượng đất đã
ký với HK trước đây, cho quân qua chiếm đất của California hay Texas, Obama có
« phản công tự vệ » không ?)
Về công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng, phía VN có phản bác thế
nào thì cũng không thể phủ nhận hiệu quả của nó trước dư luận quốc tế (nhứt là
hiệu quả ràng buộc trước quốc tế công pháp). Đặng Tiểu Bình là nhân vật chính
trong cuộc đánh chiếm HS năm 1974. TQ đánh với danh nghĩa « giải phóng
lãnh thổ bị kẻ địch chiếm đóng ». TQ có thể nhân danh tương tự để đánh TS
bất kỳ lúc nào mà họ thấy nắm chắc phần thắng.
Trong khi đó, cuộc chiến Việt-Kampuchia 1978 đáng lẽ cũng đã
không xảy ra. Lãnh đạo CSVN đã ra tuyên bố « tôn trọng đường biên giới
hiện trạng của Kampuchia » với Sihanouk để ông này cho mở đường mòn Hồ Chí
Minh trên đất Miên. Mà « đường biên giới hiện trạng » theo Sihanouk
(có đệ trình lên LHQ) bao gồm các đảo trong vịnh Thái Lan và biên giới theo bộ bản
đồ Indochine 1/100.000 trước 1958. Theo tài liệu khác, một lãnh đạo MTGPMN cũng
hứa hẹn trả đảo Phú Quốc và Thổ Chu lại cho Kampuchia để được Sihanouk cho đặt
bản doanh MT trên đất Miên. Sihanouk bị Lonnol lật đổ, nhưng sau đó Kampuchia về
tay Khmer đỏ. Dầu vậy lời hứa của lãnh đạo CSVN vẫn còn. VN không giữ lời, do
đó Khmer đỏ mới đánh phá và giết chóc, tạo ra cuộc chiến Việt-Miên 1978.
Nguyên nhân cuộc chiến Việt-Kampuchia 1978 là do Khmer đỏ
hay do lãnh đạo CSVN ?
VN can thiệp sâu vào nội bộ Kampuchia cũng là một lý do để TQ
đánh VN. VN can thiệp vào Kampuchia, dưới mắt của quan sát viên thế giới, là hành
vi « xâm lăng ». Điều này đi ngược lại các nguyên tắc của thế giới
(theo công ước Westphalie 1648) là phải tôn trọng độc lập, chủ quyền của các
quốc gia khác.
Đặng Tiểu Bình đánh VN có sai lầm hay không, vị thế của TQ
hiện nay trên thế giới cũng như hình bóng của họ Đặng trong tâm khảm những
người Hoa là câu trả lời.
Là người VN, dĩ nhiên ai cũng phẫn nộ trước sự bạo tàn của
quân lính TQ. Để chống lại sự xâm lăng của TQ, vài hàng chục ngàn thanh niên VN
đã đổ máu, chưa tính tới vài chục ngàn nạn nhân vô tội khác, là người dân sinh
sống ở các tỉnh trên biên giới. Nhưng suy nghĩ sâu xa, cuộc chiến này có thể
tránh được, nếu lãnh đạo CSVN đã không có những tính toán sai lầm. Chính lãnh
đạo CSVN sai lầm đã tạo lý do chính đáng để họ Đặng đánh VN.
Điều tệ nhứt, những người lãnh đạo CSVN hiện nay đã thấy sai
lầm này. Thay vì tìm ra những chính sách hòa giải để hàn gắn các vết thuơng quá
khứ, thì họ chọn phương cách quay lưng lại với lịch sử. Họ đã lãng quên vong
linh của hàng chục vạn người đã chết vì những sai lầm của họ.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.